10 năm cống hiến nhưng chỉ nhận lại thất bại.
Chị là con gái út trong gia đình khá giả, được cưng chiều từ nhỏ và không phải làm việc nhà ngoài việc học. Tuy nhiên, vì yêu anh nghèo, chị đã từ bỏ cuộc sống sung sướng và tính cách tiểu thư để làm vợ anh. Dù bị bố mẹ phản đối, chị vẫn quyết tâm lấy anh. Sau khi cưới, chị sống trong căn phòng trọ 15m2 cùng anh, bắt đầu cuộc sống giản dị với những ngày cuối tháng ăn cơm với nước mắm và mơ ước về một tương lai tốt đẹp hơn.
Mặc dù sống trong thiếu thốn, nhưng căn phòng nhỏ của anh chị luôn ấm áp và tràn ngập tiếng cười, đó chính là khoảng thời gian hạnh phúc nhất đối với chị. Sau 5 năm, anh chị mới có cô con gái đáng yêu, nhưng vẫn ở trọ, chỉ chuyển sang phòng rộng hơn. Thấu hiểu nỗi vất vả của con gái, bố mẹ chị đã giúp đỡ để anh chị có thể mua một căn nhà nhỏ ở ngoại ô, mang lại sự ổn định. Chị tiếc nuối vì đã hy sinh nhiều cho chồng trong suốt 10 năm qua. Hơn 4 năm sau, nhờ vào số tiền tích góp và sự hỗ trợ từ gia đình, anh đã quyết định nghỉ việc để thành lập công ty riêng cùng bạn, với nhiều hoài bão và hy vọng.
Thời gian này, chị từng nghĩ đến việc nghỉ việc để giúp chồng, nhưng anh không đồng ý vì nhiều lý do hợp lý. Chị tôn trọng quyết định của anh. Sau một năm anh mở công ty, chị mang thai lần hai và gặp phải tình trạng nghén nặng, phải nghỉ ở nhà dưỡng thai, thậm chí nhập viện. Kinh tế gia đình hoàn toàn phụ thuộc vào anh. Gia đình chồng nghĩ rằng anh đã thành công, nên gửi nhiều cháu lên ở nhờ. Khi chị ốm nghén, việc chăm sóc mấy đứa trẻ lười biếng khiến chị thêm căng thẳng. Chồng chị cũng bắt đầu thay đổi, hay cáu gắt, đi đêm và nhậu nhẹt nhiều hơn, cùng với những cuộc điện thoại đáng ngờ.
Chị không thể chịu đựng nổi nữa và khi phàn nàn, không khí gia đình càng căng thẳng, anh trở nên vô tâm hơn. Đến tháng thứ bảy của thai kỳ, chị phát hiện anh có người phụ nữ khác, chính là đồng nghiệp của anh. Chị ta hơn tuổi, thường xuyên nhắn tin tâm sự về cuộc sống không hạnh phúc và nấu cơm mang cho anh. Anh an ủi, đưa chị ta đi chơi, quên mất vợ và con cần được chăm sóc. Chị sụp đổ trước sự phản bội này, nhất là khi gia đình vừa trải qua khó khăn và cuộc sống đang dần ổn định.
Những gì anh có hôm nay là nhờ sự hy sinh và tình yêu của chị, cùng sự hỗ trợ của bố mẹ. Thế mà anh lại đối xử với chị như vậy. Chị như mất hồn, không còn sức lực để gào thét hay oán trách. Đau đớn, chị chỉ muốn trốn chạy, nhưng không thể trở về với bố mẹ khi trước đây họ đã ngăn cản chị. Giờ đây, khi sắp sinh con mà không có chồng bên cạnh, chị không có tiền để mua sữa hay thuốc bổ, và không ai giúp đỡ. Chị chỉ ước mình khỏe mạnh hơn để có thể đi làm và lo cho con.
Chị ước thời gian có thể quay lại, có lẽ chị đã không hy sinh cho chồng suốt gần 10 năm để giờ đây chỉ nhận được sự phũ phàng và cay đắng.
Source: https://afamily.vn/tinh-yeu-hon-nhan/10-nam-hy-sinh-de-roi-chi-nhan-duoc-qua-dang-20150304105937386.chn